Nguyễn Triều Anh Tâm

con đường mang tên em






con đường mang tên em,
 ta đặt tên trìu mến.
 những kỹ niệm êm đềm
 bao nhiêu năm hiện đến..
             



con đường tuổi học trò,
những buổi chiều không học
những buổi chiều hẹn hò
em thơ ngây dáng ngọc.
                   
con đường nắng mây xanh
thành phố nầy yên lành
dù mẹ đêm ngồi khóc,
đứa con trong chiến tranh.


con đường nhìn ta lớn
tuổi thơ đã biết buồn,
chưa một lần vui hưởng,
những ngày trẻ thiên đường.
                   
lối đi mòn đá lỡ,
nhà sách đã thay tên,
những vũng lầy còn đó
sao không có dáng em?
chỉ thấy một bóng đêm,
gập ghềnh trên lối cũ,
con đường mang tên em
nhạt nhòa trong mưa phủ!...


                       nguyễntriềuanhtâm
                 vĩa hè đường LêLợi          
                 27 tháng 7 năm 2013

 

Được bạn: ct.ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 8 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "con đường mang tên em"